Tổng số bài gửi : 93 Join date : 18/05/2009 Age : 32 Đến từ : Nơi nào đó có gió và cát bui.....
Tiêu đề: Các bài thơ sưu tầm Thu Sep 24, 2009 12:22 am
Khoảng khuất
Tôi thường đi giữa phố đông Bóng mình đổ xuống khoảng không của đời
Đôi khi em nhận nhầm tôi Đôi khi tôi lẫn vào người lại qua Đôi khi xa chẳng là xa Đôi khi mình chẳng nhận ra quanh mình Đôi khi thành sự vô tình Đôi khi ta thoáng giật mình với ta
Để rồi thấy giữa bao la Có một khoảng khuất đi qua cuộc đời
Quang Chuyền - Trích từ tập thơ " Lặng thầm " - NXB Hội Nhà Văn 2.2002
Triết lý khi yêu
Chừng mực với mọi điều Với tình yêu xin đừng chừng mực Đã yêu thì yêu như lửa đốt Cây cành nào cũng phải cháy thành tro Đã yêu thì yêu như rượu bốc Trên có trời , dưới đất , giữa hai ta
Đã yêu thì yêu như ông bà Tam tứ núi cũng trèo , ngũ lục sông cũng lội Lên đò sang ngang , vai mang khăn gói Thương mẹ thì thương , con cứ theo chồng
Đã yêu thì yêu như Tiên Dung Đẳng cấp sang hèn không bàn đến Đã yêu thì yêu như Mỵ Châu Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn Đã yêu thì yêu như Trương Chi Thân dù tan , hồn lặn vào đáy chén ...
Nồng ấm thế ơi em thương mến Rượu bốc trên môi , lửa rực trong tim Nghe anh nói , vòng tay em siết chặt Đã yêu thì quý nhất khoảng lặng im !
Vương Trọng - Trích từ tập thơ " Ngoảnh lại " - NXB Thanh Niên - 2001
Huyền thoại
Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm Khi tỉnh dậy , anh đã chia tay với người con gái ấy ? Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy Em sẽ chờ như thể một tình yêu ...
Em sẽ chờ Như hòn đá biết xanh rêu Của bến sông xa , mùa cạn nước Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa ...
Em sẽ chờ anh Như lúa đợi sấm tháng ba Như vạt cải vội đơm hoa , đợi ngày chia cánh bướm Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau
Em ở hiền Em có ác chi đâu Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác ? Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt Có phải miếng trầu Đợi trầu dập mới cay ?
Dẫu chẳng hẹn hò Em cứ đợi , cứ say Ngâu có xa nhau , Ngâu có ngày gặp lại Kim - Kiều lỡ duyên nhau Chẳng thể là mãi mãi ...
Em vẫn đợi Vẫn chờ Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu !
Đoàn Thị Lam Luyến - Trích từ tập thơ " Gửi Tình yêu " - NXB Hội Nhà Văn - 2003 .
Sao đổi ngôi
Bất ngờ sao rụng vào không Ta vo điều ước vào trong cái nhìn Ta - Phiền phức một hành tinh Dại khờ ký thác nỗi mình vào sao
Buông mình , sao rụng về đâu Ta tìm mãi chẳng nơi nào bình yên Ta băng qua sự buồn phiền Hiểu điều đã mất tự nhiên mãi còn ...
Thu Nguyệt - Trích từ tập " Hoa cỏ bên đường " - NXB Trẻ - 2002
Em chấp nhận lời nói dối
Anh như kẻ bán hàng đang đắt chợ Như người nghèo thắng bạc đêm qua Em ước muốn nhưng làm sao có thể Anh cao sang ngự đỉnh tháp ngà
Em đành lòng ươm cây chờ bóng mát Chờ chiều hôm tan chợ khách ra về Chờ đồng bạc cuối cùng anh tiêu hết Chờ một ngày tạnh ráo mọi đam mê
Em đã đợi , thời gian đâu có đợi Không gian như đóng lại cả ba chiều Lời hẹn ước dùng dằng đêm tiễn biệt Mái tóc thề lốm đốm những lời yêu
Chẳng thể đồng hành hai nỗi cô đơn Chẳng có được bình yên với hai người chiến bại Anh kiêu hãnh , anh đâu cần thương hại Như lúc này , em chẳng thể cầu xin
Có những lời nói thật chẳng ai tin Câu nói dối lên ngôi mà vĩ đại Anh là đấng trong em mãi mãi Kẻ muộn màng sám hối , chính là em !
Đoàn Thị Lam Luyến - Trích từ tập thơ " Gửi tình yêu " - NXB Hội Nhà Văn - 2003 . :shock: 8)
Ngày xưa có mẹ
Khi con biết đòi ăn Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu Mẹ là người thức hát ru con Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời - Đất Như cuộc đời không thể thiếu trong con Nếu có đi vòng quả đất tròn Người mong con mỏi mòn chắc không ai ngoài mẹ Cái vòng tay mở ra từ tấm bé Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên Mẹ là người đã cho con cái tên riêng Trước cả khi con bật nên tiếng " Mẹ "
Mẹ ! Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ Đến lúc trưởng thành Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ ! Có nghĩa là bắt đầu Cho sự sống , tình yêu , hạnh phúc
Mẹ ! Có nghĩa là duy nhất Một bầu trời Một mặt đất Một vầng trăng Mẹ không sống đủ trăm năm Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con Là khi mẹ không còn Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng ...
Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng Biết bao người được làm mẹ trong ngày Tiếng trẻ con gọi mẹ ngân nga trên trái đất này Thành âm thanh không bao giờ vắng lặng
Mẹ ! Có nghĩa là ánh sáng Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim Cái đóm lửa thiêng liêng Cháy trong bão bùng , cháy trong đêm tối
Mẹ ! Có nghĩa là mãi mãi Là cho - đi - không - đòi - lại - bao - giờ Cổ tích thường bắt đầu từ : " Ngày xưa có một công chúa ... " hay " Ngày xưa có một vị vua ... " Cổ tích còn bắt đầu từ : " Ngày xưa có mẹ .... "
Thanh Nguyên - 1981
Trích từ tập thơ " Khúc gọi tình " - NXB Văn Nghệ TP. HCM - 1992
Lỗi hẹn cùng ca dao
Vườn nay người khác đã rào Khóm mai thay chỗ khóm đào ngày xưa Em ngồi giặt áo giữa trưa Đâu rồi môi hát vu vơ một mình ? Em ngồi giặt áo lặng thinh Vò cho sạch những vết tình còn vương Giũ cho rơi bớt giọt buồn Phơi cho khô hết nhớ thương xa vời ...
Đàn Kiều được mấy khúc vui Thơ Kiều có vận vào đời em chăng ? Tình so chưa đủ ngũ âm Áo chồng con đã nặng oằn dây phơi Áo ca dao , gió cuốn rồi Cầu ca dao trả cho người khác qua...
Tóc mai rũ bóng hiên nhà Chuyện xưa dù nhắc vẫn là chuyện xưa Em ngồi giặt áo giữa trưa Rát bàn tay vẫn vò chưa sạch lòng
Thanh Nguyên - 1991
Trích từ tập thơ " Khúc gọi tình " - NXB Văn Nghệ TP. HCM - 1992
Thần giao cách cảm
Khi nhớ đến em , anh gọi tên người khác Làm như em chưa hề có ở trên đời Bởi vì theo luật thần giao cách cảm Anh gọi tên người nào là người đó hắt hơi
Ôi , cái nhớ bật lên thành tiếng gọi Anh đã phải nén đi , đau đớn biết chừng nào Để nghìn lẻ một đêm em ngủ trong huyền thoại Không ai được làm ồn , không ai được xôn xao
Bùi Chí Vinh - Trích từ tập " Thơ tình Bùi Chí Vinh " - NXB Trẻ 1995
Gởi anh ...
Em ngồi hóa đá thành thơ Trả anh ngày tháng anh chờ lúc yêu ...
Em ngồi hóa đá thành chiều Trả anh cái nụ hôn liều ngày xưa...
Em ngồi hóa đá thành mưa Trả anh cái phút anh đưa qua cầu ...
Xa nào anh có hay đâu Đá từ lúc ấy bắt đầu hóa em
Thu Nguyệt - Trích từ " Thơ Tình Việt Nam thế kỷ 20 " - NXB QĐND - 2000 .